Nguyên Thạch

Vườn thơ trong cô đơn

 (Tâm sự cùng VNTQ, mục: Thơ sáng tác.)
 
Mây trôi khắp dãi quan hà.
Vườn thơ ai đó mượt mà dễ thương.
 
Trắng xanh tím đỏ.
Ngát hương.
Vắng người chăm bón.
Héo vườn thơ yêu.
Dòng đời...
Dẫu bận bấy nhiêu.
Xin đừng quên nhé mỗi chiều tưới hoa.
Kẻo không vườn úa lệ nhòa.
Đau lòng lữ khách.
Tiễn đò sang sông.
Anh theo vợ.
Chị theo chồng.
 
Người đi bỏ lối vườn hồng cô đơn.
 
Nguyên Thạch.
Dạo tháng tư 2007.

Được bạn: vdn 12.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vườn thơ trong cô đơn"